Sunday, May 27, 2007

Thư Của Nhóm Sinh Viên Bách Khoa Saigon

Thư Của Nhóm Sinh Viên Bách Khoa Saigon

LTS: Chúng tôi nhận được bức thư của nhóm Sinh Viên Bách Khoa Saigon và xin đăng nguyên văn để quý bạn đọc tham khảo.



Kính thưa các cô bác, anh chị người Việt ở nước ngoài


Và kính gửi đến tất cả những ai quan tâm đến công cuộc đấu tranh dân chủ trong nước tại Việt Nam hiện nay,


Lý do của lá thư này, đó là một cách kỷ niệm việc chúng tôi quyết định tập hợp nhóm bạn bè sinh viên trường Bách Khoa tại TP.HCM cũng như gửi lời cám ơn đến những ai vẫn miệt mài đấu tranh cho nền dân chủ của Việt Nam, dù ở trong hay ngoài nước.


Thật sự qua ngày 30 tháng 4 năm 2007 này, chúng tôi mới thật sự nhận thức toàn diện được rằng chúng tôi đang sống, đang chịu đựng ách độc tài của Đảng Cộng Sản VN như thế nào. Những thanh niên từ 21 đến 23 tuổi như chúng tôi hôm nay, lớn lên trong sự giáo dục xã hội chủ nghĩa, lâu nay vẫn tin rằng mình đang sống trong một điều kiện tốt nhất và luôn bị kẻ thù là bọn phản động, các thế lực thù địch, đặc biệt là bọn người Việt hải ngoại chống phá, ngăn cản sự tiến bộ của đất nước.


Thế rồi cuộc đàn áp, thanh trừng của Đảng Cộng sản VN liên tiếp đối với hàng chục người tay không tấc sắt trong thời gian ngắn vừa qua. Những người mà chúng tôi hết sức bàng hoàng vì biết đó là luật sư, thanh niên, linh mục, nhà báo... họ là những trí thức bị kết tội chung là tuyên truyền phá hoại chủ nghĩa xã hội với điều luật mơ hồ số 88. Báo chí một chiều theo đuôi trong nước chỉ nói là họ có tội, nhưng không nói gì thêm ngoài việc bôi nhọ, lăng mạ, kết tội và thông qua đó đe doạ những ai mang ý thức chống đối. Chúng tôi nghe và hoang mang.


Tại sao nhiều trí thức bị kết tội như vậy. Và họ tại sao lại bị án tù nặng nề vì những ý kiến bất bạo động của mình? Những thông suốt dần dần đến. Từ bộ phim Vượt sóng của Hàm Trần cho đến chương trình Asia Bước chân Việt Nam, chúng tôi được nghe, được thấy và như sực tỉnh giữa, chấm dứt sự u mê của mình. Hoá ra, những gì mà chúng tôi vẫn nghe người dân Saigon kể lại về ngày “giải phóng” đất nước của Cộng sản tại Miền Nam là có thật chứ không phải là ngôn ngữ phản động. Những dòng người ra đi tìm tự do là có thật chứ không phải chạy theo “bọm quan thầy đế quốc Mỹ Nguỵ” mà chúng tôi được học. Đó là những nạn nhân của cuộc chiến tranh chứ không phải là những kẻ “đáng chết” như chúng tôi được dạy dỗ.


Những giải thưởng quốc tế vinh danh cho bộ phim này xác nhận với chúng tôi một điều rằng đó là những điều có thật chứ không phải là giả tưởng. Thế giới bên ngoài không mù lòa, chỉ có chúng tôi được nhồi sọ cách câm điếc và phủi bỏ quá khứ của dân tộc mình. Khắp nơi chúng tôi nghe người dân Saigon nói về những ngày tháng kinh hoàng của Cộng sản xâm lấm miền Nam sau khi bộ phim có mặt, gợi lại một quá khứ buồn đau. Thật là tội lỗi khi chúng tôi cứ nghĩ đó là những điều bịa đặt, phủ nhận nó lâu nay, khi những câu chuyện sống động nhất lại xảy ra chính căn nhà của mình hay người thân, bạn bè mình ?


Có thể đó vẫn là một bộ phim giả tưởng, phản động. Những người đa nghi nhất trong chúng tôi vẫn cố tin như vậy cho đến khi nhìn thấy nghĩa địa quân đội của chính quyền Saigon cũ bị cầm giữ một cách vô lý bởi súng ống của quân đội Nhà nước Việt Nam. Tại sao? tại sao? chúng tôi muốn hỏi tại sao đất nước 32 năm dứt tiếng súng vẫn còn những viên đạn lên nòng dành cho những mộ phần người Việt cùng chung tiếng nói?

Và rồi khi nhìn thấy cái phiên toà bỉ ổi nhất mà chúng tôi được chứng kiến trong đời mình là một linh mục bị bóp miệng, bị kèm chặt ở hai bên bởi công an “nhân dân” trong cuốn Asia Bước chân Việt Nam, chúng tôi chợt hiểu tất cả. Mọi thứ chỉ là giả dối, Đảng Cộng sản VN đang làm tất cả để bảo vệ quyền lợi và hơi tàn của mình, bất chấp điều đó là hành động đầy chất vô luân và dã thú.


Trên đây chỉ là lời giải thích ngắn gọn vì sao chúng tôi muốn gửi lá thư này đến các cô bác, anh chị em đang ở ngoài nước và những ai đang đấu tranh cho nền dân chủ tại Việt Nam. Chúng tôi hổ thẹn và gửi lời cảm ơn đến mọi người đa gìn giữ ngọn lửa tranh đấu cho đến ngày hôm nay và chuyền sức sống cho chúng tôi, những thanh niên ngu dốt vì sự sắp đặt và nhồi sọ của Đảng Cộng Sản VN.


Xin hãy nhận lời tạ lỗi này và cùng tiếp sức cho chúng tôi trong cuộc vận động dân chủ vì tự do và tương lai không Cộng sản tại quê hương mến yêu của chúng ta. Mọi liên lạc, xin hãy yểm trợ chúng tôi tại http://360.yahoo.com/sinhviendanchu hoặc liên lạc qua sinhviendanchu@yahoo.com . Cuộc đấu tranh chỉ mới bắt đầu với chúng tôi, xin ãy chỉ dạy chúng tôi trên con đường đúng đắn nhất cho tương lai đất nước.

Nhóm sinh viên Bách Khoa, Saigon.
tháng 5.2007

http://www.vietnamexodus.org/vne/modules.php?name=News&file=article&sid=1882

----------------------------------------------------------------------------
Ghi chú:
Nhà nước cs kiểm soát được những email ở yahoo, hotmail , ... và những webmail ở VN (*.vn).
Nên lấy một e-mail khác an toàn hơn ở webmail server hải ngoại : http://mail.google.com , http://www.aol.com , http://www.hushmail.com , ... v v

No comments: